Sáng tác Người Yêu Là Bồn Chứa Tinh

Truyện sex do mem thanh lâu tự sáng tác
- Chú ý:
Truy cập THANHLAU.LINK khi web bị chặn

Rumtr9x

Thánh bóc phốt
Thanh Lâu Hội
yc33sgDl_o.jpg

A. Giới thiệu:

Tên truyện: Người Yêu Là Bồn Chứa Tinh
Tác giả: Rumtr9x
Thể loại: NTR; Sắc; 18+

B. Nội dung:

Cô nàng người yêu xinh đẹp của anh chàng bác sĩ Dương Nhật Quang "bỗng nhiên" bị trở thành bồn chứa tinh cho các nam nhân trong xã hội.

C. Nhân vật:

Dương Nhật Quang; Lý Quỳnh Trang.
 

Rumtr9x

Thánh bóc phốt
Thanh Lâu Hội
Chủ Thớt
Chương 1: Giới thiệu
Bạn gái của Dương Nhật Quang tên là Lý Quỳnh Trang, năm nay hai mươi hai tuổi, vô cùng xinh đẹp thế nên nàng đã từng ghi danh thi Miss Teen và giành được giải ba hồi còn học ở trường trung học phổ thông A1. Vậy là cũng giỏi rồi, đặc biệt là nàng thích ăn mặc gợi cảm lắm luôn.
u942awI6_o.jpg

Lý Quỳnh Trang hồi còn học lớp 10 THPT A1

Lần đầu tiên Quang nhìn thấy nàng cũng tưởng nàng hớp hồn mình thật vì nàng đẹp quá mà. Nhớ lại ngày đó khi nàng vừa mới chia tay người yêu hai năm của nàng, anh đã mặt dày tấn công. Nhưng có thể bởi vì tâm lý còn chưa được giải thoát, nàng cảm thấy còn chưa chấp nhận được người mới nên nàng cũng không có đáp ứng làm người yêu anh vào lúc ấy.
joADOzCV_o.jpg

Nàng thi tiết mục hóa trang thành Hằng Nga trong cuộc thi Miss Teen ở trường THPT A1

Và rồi không lâu sau nàng lại bị một đợt bệnh phải nằm viện, mà trùng hợp Quang lại chính là bác sĩ nội khoa ở bệnh viện đó, cơ duyên đột nhiên xuất hiện nào có thể để vụt mất. Anh cố gắng lấy lòng nàng, cẩn thận chăm sóc, đưa cơm mua nước các kiểu, rồi hàng ngày đưa nàng đi bộ quanh bệnh viện. Cuối cùng vào một ngày đẹp trời Trang cũng đồng ý làm bạn gái của anh. Cứ như vậy, anh được ôm ấp cô bạn gái xinh đẹp vào lòng.

Một thời gian ngắn sau, có một ngày tất cả người nhà của nàng đi trực ca đêm, anh mới ngủ ở lại nhà nàng, và rồi thì chuyện ấy cũng đến. Điều khiến anh ngạc nhiên là bạn gái anh lại vẫn còn trinh trắng, nàng với người yêu cũ yêu nhau lâu như vậy, vậy mà cũng chưa từng quan hệ.

Quang cũng có hỏi nàng vì sao, nàng bảo trước kia với bạn trai cũ nàng cũng không có hứng thú với chuyện đó, cậu kia thì cũng nhiều lần muốn làm lắm, nhưng nàng không đồng ý nên cũng đành thôi không bắt ép nữa.

Nghe xong những lời này Nhật Quang cảm thấy thật xấu hổ, vì vừa rồi cũng là anh gần như ép nàng làm chuyện đó, một cái cảm giác tội lỗi lan tràn trong đầu óc anh. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chuyện này chẳng phải là sớm muộn gì cũng làm hay sao, cũng không có gì to tát cả.
Qz7PcH8n_o.jpg

Lý Quỳnh Trang lúc 22 tuổi

Buổi tối hôm sau Quang đi đón Trang, trên đường đưa nàng về nhà, hôm nay thực sự đường tắc quá, cho nên anh bật nhạc, rồi từ từ theo dòng xe nhích dần từng chút một.

"Chồng ơi, hôm nay em mệt mỏi thật đấy, cả ngày cũng không có tinh thần làm cái gì cả." Trang thủ thỉ.

"Sao thế cô gái của anh, hôm qua nghỉ ngơi không được tốt hay sao?" Anh trêu đùa nàng.

"Ghét ghê, chồng còn hỏi em, còn không phải là bởi vì hôm qua chồng hành em như thế." Nói xong Trang đỏ mặt ngượng ngùng.

Lúc này Quang nhìn thấy vẻ mặt nàng như thế, anh nói: "Vậy vợ nghỉ ngơi một lát đi, xem tình hình này chắc còn lâu lắm mới về đến nhà được."

"Vâng, thế chồng lái xe chậm chậm thôi, em ngủ một chút cho đỡ mệt." Trang nói.

Không bao lâu sau, Trang cũng đã ngủ, xem ra là nàng mệt mỏi thật, Quang thì cố gắng lái xe, cứ một chút lại nhích, một chút lại ngưng. Tranh thủ anh đưa tay sờ lên chân nàng, hôm nay nàng mặc một cái váy ngắn màu xám, với cái tư thế ngủ này đùi cũng lộ ra quá nửa rồi.

Sờ được một lúc thì côn thịt của anh lại bắt đầu ngỏng dậy rồi. Anh chậm rãi vén váy của nàng lên, hôm nay là một chiếc quần lót màu trắng điểm mấy bông hoa đỏ trông đáng yêu thật.

Quang nhẹ nhàng sờ sờ lên quần lót phía ngoài âm hộ nàng một chút, nàng "ưm" một tiếng làm anh giật cả mình, vội vàng kéo váy nàng xuống rồi quay đầu đi, giả vờ nhìn sang xung quanh, nhưng kỳ thật là đang vụng trộm nhìn nàng xem có bị phát hiện hay không.

Vậy mà Trang chưa có tỉnh, làm anh hết cả hồn, chỉ là nàng giật mình một cái rồi ngủ tiếp. Sợ bóng sợ gió một lúc, Quang lại tiếp tục sờ soạng bạn gái. Anh lại vén váy lên, bởi vì vừa nãy trở mình nên nàng có trượt người xuống dưới một chút, vì không gian ngắn nên lúc này hai chân nàng mới tách ra. Anh lại tiếp lúc mò tay vào âm hộ nàng sờ soạng tiếp, lại sờ thấy có chút ẩm ướt dính dính.

Cúi đầu nhìn thì mới thấy quần lót của nàng đã ướt cả một mảng. Quang đưa tay lên mới thấy dính dính, cũng không có mùi gì lạ cả, đây là nước nhờn của nàng đây mà, xem ra bạn gái anh cũng bắt đầu động tình rồi. Vừa mới với tay vào quần lót lần nữa, đột nhiên anh cảm giác có điều gì đó không đúng, vừa ngẩng đầu nhìn, xe của anh lại vừa vặn song song với một chiếc taxi, mà xe của anh lại không có dán kính chống nhiệt, cho nên tất cả những người trên xe kia đều nhìn thấy chuyện gì trong xe.

Trong xe là một cô gái xinh đẹp, váy lại đang bị vén lên, trên mu quần lót lại còn có tay đàn ông nữa. Mẹ nó, lúc ấy cảm giác của Quang thật là xấu hổ, thừa lúc phía trên không có xe, anh vội vàng nhấn ga bỏ lại chiếc taxi kia ở phía sau. Nhưng lúc này cảm xúc của anh cũng thật kỳ lạ, côn thịt lại cương lên hết cỡ, tâm lý cũng cực kỳ kích thích khi cơ thể người yêu bị người khác nhìn thấy.

Lúc này smartphone của Trang lại chợt vang lên, nàng choàng tỉnh dậy. Cũng may là lúc này Quang đã kéo váy nàng về vị trí như cũ. Chứ không bị phát hiện thì đúng là to chuyện. Là smartphone của mẹ vợ tương lai gọi đến, bà cũng bị kẹt xe, cho nên không kịp về nấu cơm, dặn hai người chịu khó ăn uống ở ngoài vậy.

"Vợ ơi, mình đi ăn đâu giờ nhỉ?" Quang quay sang hỏi.

"Em cũng không muốn ăn gì cả, hay là thôi mình về nhà đi." Trang nói.

Anh biết nguyên nhân của nàng, nhất định là vì quần lót ẩm ướt khó chịu nên muốn về nhà thay cái khác, nhưng làm sao anh có thể để nàng về nhà như vậy được.​
 

Rumtr9x

Thánh bóc phốt
Thanh Lâu Hội
Chủ Thớt
Chương 2: Kích thích âm hộ bạn gái cho người khác xem​

Trên đường đi Quang cũng rất băn khoăn, bạn gái anh trước đây cũng nói là một người ít ham muốn, vậy mà vừa nãy lại ra nhiều nước như vậy, không biết là nguyên nhân gì đây? Có khi nào là do nàng tiếp xúc với chuyện quan hệ nên mới trở nên ham muốn hay không nhỉ?

Trên đường đi nàng không nói lấy một chữ, chỉ kẹp chặt hai chân, cúi đầu không nói lời nào, anh cũng giả vờ không biết mà hỏi: “Em làm sao thế? Em có chỗ nào không thoải mái hay sao? Hay chúng ta về nhà ăn vậy?”

“Em không sao, cũng sắp đến nơi rồi mà.” Nàng đáp.

Quang biết ngay mà, anh cố ý nói như thế, Trang lại là người rất biết thông cảm, kiểu gì cũng thuận theo anh. Vào quán ăn, cả hai tìm được chỗ ngồi, đó là một góc trong quán, lại có một tấm màn che đi một phần với bên ngoài, anh với Trang ngồi xuống cạnh nhau chuẩn bị gọi món.

Mà biểu hiện của nàng lúc này có lẽ cũng không quan tâm là ăn cái gì nữa, mà chỉ để ý đến quần lót của nàng đang ẩm ướt khó chịu. Lúc này Quang để ý một người phục vụ nam cứ luôn vụng trộm nhìn về phía bạn gái anh.

Dù sao, bạn gái của Quang xinh đẹp như thế, ai thấy nàng mà chẳng phải nhìn lại vài lần. Lúc này trong đầu anh lại nghĩ ra một trò đùa dai. Anh ôm chầm lấy Trang, tỉ tê: “Vợ ơi, hôm nay em thật xinh đẹp vợ ạ.”

Nàng bừng đỏ cả mặt, nàng xấu hổ nhưng cũng không có phản kháng, có cô gái nào lại không thích được khen đâu cơ chứ. Nàng không nói gì, chỉ cúi đầu, khép chặt hai chân lại.

“Trang!” Anh đột nhiên gọi tên nàng, Nàng vừa ngẩng đầu lên nhìn anh, anh trực tiếp hôn lên môi nàng, rồi vòng tay ra sau quàng lên gáy, như vậy thì bạn gái anh có muốn tránh đi cũng không được.

Quang khẽ luồn đầu lưỡi vào trong miệng nàng. Lúc này bên trong rèm là một đôi trai gái đang quấn lấy nhau, nhưng ngăn cách với bên ngoài là một tấm chắn cũng khá kín đáo, cho nên khả năng cũng không có ai để ý tới bên trong có chuyện gì.

Ban đầu Trang cũng cố đẩy anh ra, nhưng dần dần nàng cũng lại vòng tay sang ôm lấy anh, đôi môi cũng hưởng ứng nhiệt tình. Ở phía dưới tay anh từ từ vén váy nàng lên, nàng vội vàng lấy tay chặn lại: "Đừng mà chồng, ở đây nhiều người lắm.”

“Không có việc gì đâu mà, họ không thấy được đâu, ở đây có tấm chắn thế này, mình lại ngồi ở trong góc nữa.”

Nói xong Quang lại tiếp tục hôn nàng, đem váy của nàng vén lên đến bụng, rồi cách quần lót lấy tay vuốt ve nhẹ nhàng âm hộ đang rỉ nước. Anh lại vụng trộm đưa ánh mắt nhìn xung quanh thì thấy tên phục vụ vẫn đứng ở cạnh một cây cột trộm nhìn cả hai. Chỉ sờ trong chốc lát, quần lót của Trang lúc này đã ướt sũng nước.

Quang nhẹ nhàng kéo quần lót bạn gái ra một chút, làm lộ ra mu âm hộ trắng nõn không lông, lúc này từ cửa âm đạo cũng chảy ra càng nhiều dâm thủy, giống như mà mở cống xả lũ vậy, chảy xuống cả dưới ghế.

“Ui, chồng này, tự dưng đem người ta biến thành như vậy.” Trang nhỏ giọng rên rỉ bên tai Quang, tại vì sợ người khác nghe thấy nàng nên chỉ biết chịu đựng. Anh cũng không có tha, liền dùng tay day day âm hạch của nàng, tay trái thò vào trong váy luồn lên trên mà xoa nắn hai bầu vú căng tròn.

Lúc này Quang lại phát hiện cái tên phục vụ vừa nhìn trộm giờ lại chạy đi đâu mất, cái cảnh xuân sắc như này mà bỏ lỡ, anh cũng thấy tiếc thay cho hắn. Bỗng nhiên ở đối diện hai người lại vang lên một âm thanh rất nhỏ. Trang tầm này cũng đang hưng phấn nên cũng không có để ý được, anh thì lại nghe thấy rất rõ ràng.

Quang thoáng lia mắt nhìn xung quanh một chút, thì phát hiện ra đối diện với hai người cái vách ngăn kia được nối bởi hai tấm màn, mà giữa hai tấm màn ấy lại có một cái khe hở chừng ba phân. Sau cái khe hở đó, có một con mắt đang chăm chú nhìn về phía Quang và Trang, anh nhận ra ngay, thì ra là tên phục vụ hắn núp ở kia. Như vậy là từ nãy giờ âm hộ bạn gái anh cũng bị hắn nhìn rõ mồn một.

Tay của Quang cũng không có ngừng, mà trong đũng quần côn thịt lại càng cương lên càng lớn hơn. Quỳnh Trang ghé vào trên người của anh, âm thanh rên rỉ càng lúc càng lớn: “A… a, chồng ơi đừng mà, chúng mình về thôi, em không nhịn được, ai nhìn thấy xấu hổ lắm.”

Ở đây dù sao cũng là nơi công cộng, nếu làm quá đà thì cũng không tốt cho lắm, Quang liền rút tay về, Trang tựa vào người anh, một lúc sau mới lấy lại tinh thần ngồi thẳng lên, rồi kéo váy xuống. Lúc này hẳn là tay phục vụ kia hụt hẫng lắm đây mà.

“Chồng này, đều tại anh, giờ ướt hết cả rồi.” Trang cúi đầu nhẹ nói tiếp. “Em khó chịu quá, cứ dính nham nháp ấy.”

“Hay là em cởi ra đi.” Quang cười đểu nói.

“Không được, xấu hổ chết, nhỡ có ai nhìn thấy biết... làm sao bây giờ?” Nàng lắp bắp nói.

Quang nghĩ từ nãy giờ chả bị người ta nhìn thấy hết rồi đấy thôi, nhưng cũng không dám nói ra cho nàng biết, anh còn muốn tặng thằng phục vụ kia một món quà nữa.

“Chắc là không có sao đâu vợ, trời cũng tối rồi, mình trực tiếp về nhà là xong, không có người thấy được, em cởi ra đi, mặc ướt như thế vừa khó chịu, mà cũng dễ gây bệnh nữa đấy.” Quang động viên Quỳnh Trang.

Nghe xuôi tai, nàng định đi toilet để cởi nhưng Quang giữ nàng lại.

“Em cởi luôn ở đây đi, không ai thấy được đâu, em mà đi toilet, lát nữa cởi xong em định cầm quần lót trên tay về đây hả?” Quang hỏi.

“Hừm, được rồi, nhưng mà chồng không được nhìn đâu đấy, nhớ để ý xung quanh cho em có ai nhìn không nhớ.” Trang đáp.

Đúng thật là, nàng cởi quần lót mà bạn trai lại không được nhìn, nhưng mà người xa lạ thì nhìn cũng no mắt rồi. Nhật Quang nhổm lên nhìn một chút, thấy rõ ở tấm che đối diện có cặp mắt kia đang nhìn rất chăm chú, mà khoảng cách gần như thế, hẳn là nó cũng nghe được hết câu chuyện của Quang và nàng.

Thấy vậy côn thịt trong quần Nhật Quang cũng cương vọt lên. Nghĩ tới việc bạn gái thì đang cởi quần lót mà có một người xa lạ nhìn chằm chằm không chớp mắt, Nhật Quang thật là hận không thể đè Quỳnh Trang ra chịch luôn ở đây cho rồi.

“Em xong rồi, chồng ngồi xuống đi.” Bỗng giọng Trang cất lên đánh tan suy nghĩ của Quang.

Anh nhìn xuống thấy Quỳnh Trang đang cầm quần lót trên tay không biết để ở đâu. Nàng luống cuống: “Chồng này, cái này, cái này cầm thế nào bây giờ, nó ẩm ướt quá.”

“Tạm thời vợ cứ để ở bên cạnh ấy, lấy người em che đi là không ai nhìn thấy đâu.” Nói xong, Nhật Quang còn nhìn thấy ở trên bàn còn có đống giấy ăn để trên đó, anh thừa biết là bạn gái của mình vừa mới dùng để lau âm hộ xong.​
 

Rumtr9x

Thánh bóc phốt
Thanh Lâu Hội
Chủ Thớt
Chương 3: Đang chuẩn bị chịch thì bạn gái làm tụt hứng​

Cả hai ăn uống qua loa một chút, Nhật Quang cũng quét mắt vài lần qua cái khe kia, cặp mắt vẫn ở đó vẫn nhìn chằm chằm không thèm chớp lấy một cái. Vừa rồi ăn không ít thịt dê, lại trải qua cái tình huống kích thích vừa rồi, côn thịt của Quang cũng sắp muốn nổ trong quần. Anh cầm tay Quỳnh Trang kéo nàng vội vàng đi ra khỏi quán ăn.

Lúc này thì Quỳnh Trang cũng đang bấn quá nên đã quên mất nàng vẫn còn để chiếc quần lót ở ghế trong quán. Kỳ thật đây cũng là điều Nhật Quang dự tính để tặng cho thằng lờ phục vụ kia, với cả mấy tờ giấy dính dâm thủy của nàng nữa.

Cứ nghĩ tới việc đến đêm thằng phục vụ kia nhất định sẽ cầm lấy quần lót của Trang bao lấy côn thịt của nó mà thủ dâm là Nhật Quang vô cùng hưng phấn mà muốn chịch nàng quá.

Nhật Quang cùng Quỳnh Trang vội vàng đi đến chiếc xe, tại vì giờ cũng đã tương đối muộn, lúc cả hai ra ngoài thì cũng không còn chiếc xe nào đậu ở đây. Anh lái xe ra phía sau quán ăn thì phát hiện ra một cái công viên nhỏ.

Lúc này xung quanh không có một chiếc xe nào, chỉ còn mấy ngọn đèn đường heo hắt lờ mờ, cũng không thấy một ai, mà bên cạnh lại có một cái bụi cây cao tầm nửa thân người.

“Vợ ơi, chỗ này có vẻ yên tĩnh này, hay là chúng mình ở đây chơi một lát đi.” Nhật Quang quay sang nháy mắt với nàng một cái, miệng nở một nụ cười dâm tà rồi nói.

“Em sợ, nhỡ có ai đi qua đây thì sao?” Trang đáp.

Quỳnh Trang hẳn là cũng không muốn ở lại đây nhưng trong đầu Nhật Quang lại nghĩ, nếu như giờ đưa nàng về nhà, mà ở nhà thì mẹ nàng cũng có ở đó, lúc ấy thì chỉ có về nhà mà tự quay tay mà thôi. Cái thời điểm tốt như này làm sao Nhật Quang có thể bỏ qua đây chứ.

“Vợ cứ yên tâm, có anh ở đây không có gì phải sợ cả!” Nhật Quang an ủi nàng một câu…

Nói rồi Nhật Quang mở cửa sau xe, Quỳnh Trang cũng là một cô gái rất chiều người yêu, nên là cũng không nói gì nữa, rồi họ cũng xuống ghế dưới ngồi. Ngay lúc ngồi vào trong xe, nháy mắt Nhật Quang thấy bên lùm cây thoáng có một cái bóng người, nhờ ánh sáng từ đèn đường hắt xuống, anh nhận ra đấy là đồng phục của quán ăn vừa nãy.

Có khi nào là thằng phục vụ kia không? Mà thôi cũng mặc kệ nó, cho nó xem một chút cho đã con mắt cũng không có sao, anh nghĩ vậy.

Ở trong xe Nhật Quang ôm lấy Quỳnh Trang, nhẹ nhàng hôn lên tai nàng, tay thì đưa xuống sờ sờ âm hộ, chỉ trong chốc lát, âm hộ nàng lại đã ướt đẫm rồi.

“A, chồng thối, cái đồ xấu tính, lừa em ở đây để anh làm thế này à?” Nàng thẹn thùng cất tiếng.

Nhật Quang cũng không để ý nàng nói, lấy tay vén váy nàng lên, rồi sau đó lại cởi cả áo ngực xuống, cặp vú đẫy đà trắng nõn cũng lộ ra trước mắt Nhật Quang. Lúc này bên ngoài sau lùm cây có một đôi mắt đang hau háu nhìn lấy hai người. Vì bụi cây cao vừa đến cửa xe nên nhờ đèn đường thằng phục vụ hẳn là nhìn rõ rạng những gì đang xảy ra trong xe.

Lúc này Nhật Quang kéo chiếc váy qua đầu nàng rồi cởi hẳn, toàn bộ thân hình lõa lồ đẹp mướt cũng lộ ra. Như vậy kiểu gì cu kia cũng nhìn thấy được cặp vú đẫy đà của Quỳnh Trang.

Nhật Quang lại đưa ngón tay xuống, luồn một ngón vào trong âm đạo nàng.

“A, chồng, nhẹ một chút, aaa… ưm…” Quỳnh Trang rên nhỏ.

Nhật Quang mặc kệ nàng, đưa thêm một ngón tay nữa vào, rồi bắt đầu đút ra đút vào.

“Aaa… ư… không được rồi chồng.” Lời của nàng khiến Nhật Quang giật mình, có khi nào nàng phát hiện ra bên ngoài có người nhìn trộm không nhỉ?

“Sao thế vợ, có chuyện gì thế?” Nhật Quang dừng lại nhìn nàng hỏi.

“Chết rồi, em quên mất quần lót ở quán rồi.” Trang trả lời.

Nhật Quang thở một hơi nhẹ người: “Thôi đằng nào cũng quên ở đấy rồi cứ kệ đi vợ ạ.”

“Trời ạ, không được đâu, nếu như bị ai nhìn thấy thì xấu hổ chết.” Khuôn mặt nàng đỏ ửng nói.

“Vợ này, người ta thấy cũng có biết là của ai đâu, mỗi ngày biết bao người vào ăn cơm, ai biết đấy là ai đây mà.” Nhật Quang nhẹ nhàng an ủi cho nàng, mong sao đang tình hình nước sôi lửa bỏng thế này không bị bắt phải đi ra ngoài.

“Không được, chồng nhất định phải đi lấy lại cho em.” Nàng nũng nịu nói.

Nhật Quang cũng không biết phải làm sao đành chiều nàng: “Được rồi được rồi mà, để anh vào xem thế nào, vợ ở trong xe đợi anh nhé.”

Đang thích thú tự nhiên lại bị cắt đứt, côn thịt Nhật Quang lúc này cũng đã xìu xuống, đành phải đi tới quán ăn xem thế nào. Thực ra kết quả Nhật Quang cũng sớm biết là chắc chắn chiếc quần lót không còn ở đó, nhưng để cho Quỳnh Trang không hoài nghi, anh cũng đi một chuyến vậy.

Lúc tới quán ăn, người phục vụ lập tức ra đón, hỏi Nhật Quang có chuyện gì, có phải quên gì ở đây hay không. Nhật Quang cũng không thể nói là bạn gái Nhật Quang để quên quần lót lên đành nói tránh đi. “Vừa nãy tôi có để quên một tờ giấy ghi số điện thoại, lúc về quên mất, nên quay trở lại xem còn hay không.”

Người phục vụ đưa Nhật Quang đến bàn ăn anh và người yêu ngồi lúc nãy, giờ này nó đã bị dọn dẹp sạch sẽ.

“Bàn này là thằng Đạt nó phụ trách.” Người phục vụ quay sang nói với người khác, người này lại nói lúc nãy nó đau bụng nên xin đi vệ sinh mất rồi.

Trong lòng Nhật Quang nghĩ, nhất định là thằng đó đã cầm lấy quần lót của Quỳnh Trang rồi, sau đó lại lấy cớ đau bụng đi theo rình anh và bạn gái.

“Anh chờ một chút, để em gọi người đi tìm nó hỏi xem sao.” Người phục vụ quay sang Nhật Quang nói.

“Cũng không có gì quan trọng cả, nếu mất thì cũng không sao đâu, không cần tìm cũng được.” Nói xong Quang xoay người chuẩn bị đi thì người phục vụ lại nói tiếp: “Anh xin chờ một chút, anh dùng bữa ở đây lại xảy ra chuyện phiền phức, nên bọn em cũng rất xin lỗi, để tỏ lòng thì quán em muốn tặng anh một vé ăn miễn phí vào một buổi khác, mong anh thông cảm cho.”

Nhật Quang nghĩ, dù sao cũng thường xuyên ăn ở đây, chả tội gì mà lại không nhận cả. Nói rồi anh đi theo người phục vụ đến quầy rồi nhận lấy một tấm voucher, sau đó quay người đi ra khỏi quán.

Vào đó lôi thôi một hồi cũng mất gần hai chục phút, chắc giờ này Quỳnh Trang cũng đang sốt ruột chờ Quang lắm đây. Nhưng khi chạy đến xe, Nhật Quang lại thấy xe đang mở cửa, mẹ nó, cái thằng phục vụ này chẳng lẽ liều lĩnh đến như thế, lại dám chui vào trong xe hay sao.

Trong lòng nghĩ đến một cảnh tượng, một người đàn ông xa lạ đột nhiên xuất hiện trước mắt bạn gái đang không một mảnh vải che thân, vậy mà côn thịt Nhật Quang lại ngỏng dậy cứng rắn, chả có nhẽ đây là cái khoái cảm biến thái khi bạn gái bị người khác nhìn thấy trần trụi hay sao?​
 

Rumtr9x

Thánh bóc phốt
Thanh Lâu Hội
Chủ Thớt
Chương 4: Thế chỗ​

Nhưng khi Quang nghĩ lại, nếu là như thế Trang hẳn là sẽ sợ hãi mà kêu to lên mới phải, nhưng sao lại không có một động tĩnh gì thế này nhỉ.

Anh lặng lẽ đi tới bên xe rồi ngó vào trong, áo ngực của Trang thì vẫn ở đây, nhưng người lại không thấy đâu. Đúng lúc này thì Quang lại nghe thấy bên trong công viên kia, sau một cái lùm cây tối tăm lại có tiếng người đang rì rầm, vậy là anh nhẹ nhàng đi tới đó kiểm tra.

Theo ánh sáng le lói từ đèn đường hắt qua tán cây, một khung cảnh khiến máu huyết của Quang như sôi sùng sục. Bạn gái Quang đang ở đó, váy bị tốc lên đến cổ, vì cổ váy nhỏ nên không thoát hẳn ra mà trùm lên đầu nàng, nàng đang quỳ xuống, tay chống xuống đất, mông chổng ra sau ở ngay một cái gốc cây, hai chân tách ra, ngực cũng rũ xuống, lúc ẩn lúc hiện.

Mà ở đằng sau này là thằng phục vụ đang ở phía sau mông nàng quỳ xuống húp lấy con sò nàng. Có lẽ bởi vì bị váy che mất tầm nhìn, nàng cứ thế cắn môi khẽ rên rỉ thật rụt rè, cho nên âm thanh cũng khá bé, mà ở đây cũng lại không có người, nên thằng phục vụ kia cũng rất to gan hành động.

“A… ưm… chồng ơi, đừng mà, chồng thật là xấu tính…” Quỳnh Trang vẫn đang rên nhỉ gọi chồng, Quang vừa nghe là biết nàng tưởng rằng thằng phục vụ kia là anh. Lúc này anh định tiến lên ngăn lại, nhưng lại thấy trong người vô cùng kích thích, kích thích lúc này đã chiến thắng lý trí nên anh quyết định đứng nấp sau lùm cây để nhìn trộm.

Thằng phục vụ kia miệng thì đang dính lấy âm hộ với hậu môn bạn gái Quang, một tay thì xoa xoa mông, một tay thì đưa lên xoa nắn lấy từng bên vú, thỉnh thoảng lại còn giơ tay tát một cái vào mông nàng nữa chứ. Con mẹ nó, anh còn chưa bao giờ đánh nàng, vậy mà nó lại dám đánh.

“Aaa… chồng đừng đánh, đau em… aaa… ư… ư…” Giọng Trang nấc lên.

Thằng này cũng thật là biết cách liếm láp, tiếng nhóp nhép văng vẳng bên tai Quang, thế này hẳn là dâm thủy của Trang chắc cũng chảy ra như suối. Mà cái bộ dạng này cũng đâu phải giống một người lãnh đạm về tình dục.

Quỳnh Trang: “Chồng ơi, đừng liếm, chỗ đó bẩn lắm, đừng mà chồng…”

Hẳn là nó đang liếm đến hậu môn nàng rồi.

“Chồng đừng liếm mà, em buồn lắm… aa…” Lúc này Trang ấp úng rên rỉ. Thằng phục vụ cũng không có lên tiếng, chỉ ở đằng sau liếm mút lấy từng giọt dâm thủy.

Trong chốc lát sau, thằng phục vụ kia đứng lên, cởi dây lưng, đem quần tụt xuống đến mắt cá chân. Côn thịt đen thô kệch bỗng nhiên dựng đứng lên, không nghĩ là thằng này trông có vẻ gầy gầy mà cây thịt thì cũng thuộc dạng được đấy. Rồi sau đó nó cầm côn thịt đưa lên khe âm đạo của Trang rồi chà sát.

Đúng lúc nó định đút vào thì Quang lại cố thập thò để xem cho rõ nhất nên đã giẫm phải một cành cây khô. Thấy động nó quay sang ngó nghiêng thì nhìn thấy cái đầu của Quang đang lấp ló sau bụi cây. Có lẽ do sợ quá nên nó vội vàng kéo quần lên rồi bỏ chạy, còn Trang thì có vẻ đang trong cơn nứng nên không biết chuyện gì, đang định quay sang nhìn xem người chồng giả kia đâu thì Quang đã nhanh chân chạy đến ngay sau mông nàng.

Anh cũng bắt chước thằng thằng kia vỗ một cái vào mông Trang cũng khá mạnh hằn lên cả những vết ngón tay, rồi nhìn chằm chằm vào cái âm hộ non tơ không sợi lông của nàng, cái âm hộ này vừa rồi mới được thằng phục vụ chà sát, chút nữa thì nó đã được đút vào rồi. Tinh trùng dồn lên não nên Quang không ngần ngại mà ngồi xuống bắt đầu liếm lấy liếm để, liếm từ dưới hậu môn lên đên khe âm đạo, rồi thưởng thức khe âm đạo nàng một cách ngon lành.

“Chồng ơi vợ không chịu được nữa đâu, chồng đút vào đi…”

Nghe vậy Quang cũng không nói gì mà đứng thẳng dậy, tụt quần ra rồi cầm lấy côn thịt đang cứng ngắc day day một lúc rồi đút vào. Lúc này dâm thủy từ lỗ âm đạo Quỳnh Trang đã chảy ra như suối nên côn thịt của Quang chui tọt vào bên trong. Trong cơn nứng cực độ Nhật Quang cũng không kìm được lâu mà xuất hết tinh trùng vào trong âm đạo của Trang. Công nhận là phê thật, giá mà anh không vô tình phát ra tiếng động chắc là lần này được chứng kiến Trang bị thằng phục vụ nó chịch rồi. Hơi tiếc một chút nhưng cũng không sao. Lần này còn lần khác, người này còn người khác.

Xong xuôi đâu đó Quang kéo quần lên, Trang cũng ngồi dậy, rũ váy xuống, rồi nhặt tạm chiếc quần lót ngay dưới đấy lên lau lau miệng âm đạo đang chảy ra từng dòng tinh dịch. Khi quay lại thấy Quang, nàng nắm tay thành quả đấm, đấm vào ngực anh.

Nàng thủ thỉ: “Chồng xấu lắm, nhỡ bị người khác nhìn thấy thì làm sao bây giờ? Đúng là cái đồ chồng biến thái.”

Nhìn thấy Khán Trang vẫn không biết cái người đầu tiên kia là thằng phục vụ mà nghĩ là Nhật Quang.

“Thế sao vợ lại xuống xe?” Anh cũng không thể nói rõ với nàng, đành phải hỏi dò một chút.

“Còn không phải tại chồng đi mãi không thấy về, em muốn đi tè một chút nhưng lại không có chìa khóa, cũng không biết tìm chồng thế nào, đành phải ra bụi cây này mà đi luôn. Vậy mà chồng về còn dọa em, ném quần lót em lên bãi cỏ, rồi lại đi trốn, em muốn đi tìm chồng thì lại bị chồng làm như thế chứ.” Nàng đáp.

Anh nghĩ, thì ra là thế, thằng phục vụ này cũng thật là mưu mô, nó biết anh sẽ đi tìm quần cho Quỳnh Trang, lại rình ở đây giả vờ như anh trở về. Bất quá thằng thằng này cũng thật là liều lĩnh, nó không sợ anh không tìm thấy sẽ về hay sao?

“Chồng còn chờ cái gì nữa đấy hả? Đồ trứng thối!” Trang thấy Quang đang nhẫn người, nũng nịu nói: “Em đau hết cả chân rồi, chồng bế em vào trong xe đi này.”

Nhật Quang nhanh chóng bế nàng lên xe rồi đưa nàng về nhà. Vào đến cửa nhà, nàng quay lại nói: “Chồng đúng là cái đồ háo sắc, lần này thì đúng ý chồng rồi nhé, sau này chồng mà không đối xử tốt với em, em sẽ ăn thịt chồng, hừ!”

Anh cười: “Anh nhất định sẽ chăm sóc vợ cả đời mà, muộn rồi vợ nghỉ ngơi đi nhé.”​
 

Rumtr9x

Thánh bóc phốt
Thanh Lâu Hội
Chủ Thớt
Chương 5: Hẹn đi leo núi​

Về đến nhà Nhật Quang cứ nằm miên man suy nghĩ, trước kia bạn gái anh lãnh đạm như vậy, không hề hứng thú với chuyện đó. Nhưng sau hôm nay, mọi chuyện cũng không giống như thế chút nào. Có lẽ nào là do anh đã khai phá được nàng, cộng với việc được tiếp xúc với tinh dịch khiến hoocmon trong người nàng có chút thay đổi rồi. Nhất định bạn gái Nhật Quang là một thần dâm chứ không phải lãnh đạm như nàng trước kia vẫn nghĩ.

Nhưng có lẽ không đơn giản mà nàng cứ trở thành được như vậy, khả năng cần phải có cách khai phá nàng mới trở nên hoàn toàn dâm đãng được. Nhật Quang lại bắt đầu suy tính, với khả năng của một bác sĩ như anh, có một số những loại thuốc kích thích hoocmon nhẹ mà không ảnh hưởng đến sức khỏe, hay là thỉnh thoảng phải cho một chút vào đồ ăn của nàng mới được, thứ hai là tinh dịch cũng khiến cho Quỳnh Trang trở nên nhạy cảm hơn, cái đó thì phải dựa vào sức của Nhật Quang rồi. Tất cả sẽ xuất trong hết, rồi cho nàng dùng thuốc tránh thai vậy.

Buổi tối hôm sau, khi cơm nước xong xuôi Nhật Quang đưa Quỳnh Trang đi tản bộ. Vừa đi Quang vừa kể cho nàng nghe mấy cái chuyện sex khiến nàng xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt. Chuyện sex thực tế cũng có khả năng kích thích dục vọng giống như uống thuốc vậy. Sau đó nghe nàng nói chuyện thì Quang được biết mấy hôm nữa mẹ nàng phải đi ra nước ngoài công tác, lúc này trong nhà cũng sẽ chỉ có một mình nàng.

Hai tháng này Nhật Quang với Quỳnh Trang có thể coi như là ở chung với nhau, Nhật Quang lén đem về một chút thuốc kích thích sinh dục nữ, mỗi ngày đều bỏ vào đồ uống cho nàng uống. Mỗi buổi đêm cả hai ân ái, Nhật Quang đều trực tiếp xuất vào trong, như vậy cho nàng hấp thụ được hoocmon đàn ông. Nhưng mà anh cũng không phải người làm bằng sắt, tinh dịch cũng chỉ có hạn. Sau một tháng Quang cũng đã cảm thấy chân tay rã rời, nhưng nhiêu đây cũng lại đem đến hiệu quả thật bất ngờ.

Hiện tại thân thể nàng ngày càng nhạy cảm, mỗi lần khi cả hai ân ái đều khiến ga giường ướt một mảng lớn. Rồi thỉnh thoảng Nhật Quang cũng cho nàng nhìn mấy cái trang web tình dục, ban đầu thì nàng cũng rất ngượng ngùng, nhưng rồi sau đó cũng dần dần tiếp nhận.

Nhưng cho dù là càng ngày bạn gái Nhật Quang càng mở hơn với chuyện tình dục, nhưng vẫn có một ít hành động nàng vẫn chưa tiếp nhận được, ví dụ như bú liếm chẳng hạn, nàng cảm thấy chỗ đó không sạch sẽ, nên nhất định không bao giờ bú liếm cho Nhật Quang. Quang cũng không miễn cưỡng được nàng, thôi thì từ từ rồi đâu sẽ có đó vậy.

Cuối tuần này Nhật Quang quyết định đưa Quỳnh Trang đi leo núi. Lái xe mất một tiếng đồng hồ thì cuối cùng cũng đến chân núi. Bởi vì nay là cuối tuần nên ở đây có rất nhiều người đi du lịch, lúc nào đến cửa mua vé thì chật ních người, không có một cái trật tự nào cả.

“Nhiều người quá chồng ạ, mà trời lại nóng thế này, hay là thôi mình về nghỉ đi chồng.” Quỳnh Trang lẩm bẩm nói với Nhật Quang.

“Nơi anh đã đưa vợ đi chắc chắn là nơi hay ho rồi, chỉ là ở đây đông người chút thôi, nhưng bên trong là rừng rậm rộng lớn, hơn nữa cây lại nhiều nên mát lắm, lát nữa đi vào kiểu gì vợ cũng thích cho mà xem.” Nhật Quang nhanh chóng giải thích với nàng.​

1tha93uT_o.jpg

“Vâng, em tin chồng lần này đấy nhé.” Quỳnh Trang lấy lại tinh thần nói với Nhật Quang.

Nhật Quang cầm lấy tay Quỳnh Trang, sợ nhiều người chen chúc quá khiến hai đứa bị tách nhau ra, rồi chen về phía cửa mua vé. Hôm nay đúng thật là nhiều người quá, hai người vất vả mãi mới nhích được một chút vào bên trong.

“Chồng ơi, chồng.” Quỳnh Trang tiến đến bên cạnh Nhật Quang nói nhỏ.

“Có chuyện gì thế?” Quang hỏi.

“Hai cái người kia cứ chen vào người em, khó chịu lắm.” Nhật Quang thuận theo ánh mắt nàng nhìn sang, là hai kẻ du khách dáng không phải người địa phương đang cố gắng chen sát vào người nàng.

Trong lòng Nhật Quang lúc này lại nghĩ, chắc hẳn là mấy người này nhân cơ hội đụng chạm nàng đây mà, nàng đẹp như vậy, nếu như nàng không phải bạn gái của anh thì anh cũng không kìm được mà phải đụng chạm một chút.

Nhưng là tất nhiên Quang không thể nói với nàng như thế, chỉ nhanh chóng khuyên nàng: “Không sao đâu vợ, nhiều người thế này, kiểu gì chả có người đụng vào mình, vợ nhớ giữ điện thoại cẩn thận là được mà.”

“Vâng, em biết rồi.” Quỳnh Trang nhanh chóng lấy một tay giữ lấy túi đựng điện thoại, vì tay kia thì Nhật Quang đang cầm nên khi hai người kia đụng chạm, nàng cũng không còn tay để ngăn cản. Mà Nhật Quang thì lại thỏa mãn được một chút kích thích biến thái của mình.

Hai tên du khách này chiều cao cũng xêm xêm nhau, đâu đó khoảng một mét bảy, một kẻ thì gầy gầy, một kẻ thì béo béo, hai người họ người trước người sau kẹp lấy Quỳnh Trang. Tên mập ở đằng trước lách sang nghiêng người một chút, cánh tay tì vào giữa cặp vú cọ tới cọ lui.

Mà cái tên gầy kia thì đứng ở đằng sau áp chặt vào nàng, dưới hông còn vặn vẹo đưa đẩy, vừa nhìn cũng biết là đang cọ côn thịt vào mông của Quỳnh Trang. Nhật Quang thì cứ giả vờ hướng về cổng vé hô to, nhưng mắt thì luôn để ý đến từng hành động của hai thằng kia.

Người gầy cọ được một lúc thì lại đưa tay lên quàng vào em Quỳnh Trang. Bởi vì quá đông đúc người chen lấn nên chẳng ai có thể để ý đến chuyện này được cả, Quỳnh Trang bị kẹp ở giữa, không thể nhúc nhích được, cũng không biết làm sao, mặt xấu hổ đến đỏ bừng.

Lúc này Nhật Quang lại thấy thì ra là tên gầy kia muốn đưa tay ra phía trước với vào trong quần của Quỳnh Trang, nàng lúc này cũng hốt hoảng xoay người được một chút, với lại chiếc quần nàng mặc là chiếc quần bò bó, cho nên tân gầy kia cũng không có làm gì được.

Chỉ là do uốn éo tới lui, đai quần của Quỳnh Trang lúc này cũng đã tụt xuống một đoạn, khiến cho chiếc quần quần lót đen của nàng lộ ra. Tên gầy kia thừa dịp chộp lấy dây quần mà kéo lên.

“Aaa…” Nhật Quang nghe được hình như Quỳnh Trang đang khẽ rên lên.

Nhất định là do chiếc quần lọt khe sáng nay Nhật Quang mặc cho nàng lúc này đang thít vào bím, hẳn là dâm thủy lúc này lại chảy ra rồi. Tên gầy nghe được tiếng rên liền nhẹ kéo chiếc quần, rồi day day để nó càng cọ thêm vào âm hộ nàng.

“Aaa… ư… ư…” Quỳnh Trang lại cúi đầu rên rỉ. Còn tên mập kia cứ ở đằng trước cọ xát lấy cặp vú của nàng. Mặc dù đang được nhìn thấy cảnh kích thích nhưng sợ bị người bên cạnh phát hiện sẽ không tốt, Nhật Quang vội kéo Quỳnh Trang lên mua phiến rồi lách qua đám người mà rời đi.

Lúc ra khỏi Quỳnh Trang liền cúi đầu xấu hổ, nhanh tay kéo quần lại vị trí cũ, trên mặt vẫn còn đỏ ửng. Nhật Quang giả vờ cái gì cũng không biết, kéo nàng đi vào cổng chính.

Nhật Quang không có đưa Quỳnh Trang đi theo đường chính bởi vì đường đấy đông quá, mà vòng qua phía sau núi mà leo lên. Cung đường này cũng không được đẹp cho lắm, tất cả đều là những cây đại thụ che kín mít, có cả những tảng đá lớn, cũng hiểm trở hơn một chút, cho nên lối này cũng rất ít người đi.

Trước khi bắt đầu leo, Nhật Quang với nàng ngồi ở một tảng đá lớn uống nước, anh hỏi: “Vợ thấy thế nào? Lối này ít người đi, thoáng đãng quá phải không?”

“Vâng, chỗ này yên tĩnh thật.” Nàng đáp.

“Vợ uống chút nước đi, đừng uống Quỳnh Trangều quá tý buồn đi tiểu đấy nhé.”

“Vâng chồng.” Nàng ngoan ngoãn đáp.

Lúc hai người đang uống nước, Nhật Quang đột nhiên phát hiện ở phía sau cũng có hai người du khách đang lén lút gì đó. Hai cái tên này, lúc nãy vẫn còn chưa hài lòng lại đi theo họ, đến lúc nữa lạc đường thì đừng có trách.

“Mình theo thôi vợ ơi.” Nói xong Nhật Quang cầm tay nàng bắt đầu leo núi. Hai cái tên kia quả nhiên là từ xa xa đi theo họ, Nhật Quang cũng không để ý đến bọn nó nữa, chỉ cầm tay Quỳnh Trang leo lên trên.​
 

Rumtr9x

Thánh bóc phốt
Thanh Lâu Hội
Chủ Thớt
Chương 6: Cắt đuôi​

Leo được hơn nửa tiếng đồng hồ, Quỳnh Trang nói với Nhật Quang là nàng mệt, cả hai bèn ngồi xuống nghỉ ngơi, hai thằng kia cũng dừng lại theo. Quỳnh Trang nhỏ giọng nói với Nhật Quang: “Chồng ơi, phía sau có hai người đang đi theo mình đấy chồng ạ.”

Vậy là nàng cũng đã phát hiện ra có người theo đi phía sau.

“Kệ chúng nó, việc mình leo mình cứ leo thôi.” Quang đáp.

“Sao bọn họ lại đi theo mình nhỉ?”

“Thì đây cũng là một đường leo núi, có người đi phía sau cũng không hẳn là theo dõi mình mà, khả năng là bọn họ cũng là muốn leo lên đỉnh mà thôi.” Thấy Nhật Quang nói như thế Quỳnh Trang cũng yên tâm, cả hai lại tiếp tục đi về phía trước.

Hai thằng kia cũng tiếp tục đi theo họ, có khả năng là lúc Quang và Trang nói chuyện thỉnh thoảng lại quay sang phía bọn nó, nên bọn nó cũng biết bị phát hiện, nên cũng không dám lại gần mà là đi cách một quãng.

Con đường này có rất nhiều đoạn khó đi, có đoạn còn có cả một tảng đá to chắn đường, cũng đều là Nhật Quang nhảy qua trước, sau đó đến Quỳnh Trang. Nàng sợ hãi nên chỉ hạ người xuống trèo qua, lúc này đai quần bò của nàng trễ xuống để lộ ra chiếc quần lọt khe, thậm chí có lúc còn lộ ra cả khe mông.

Hai tên kia cũng đi càng ngày càng gần, thỉnh thoảng lại giơ máy lên giả vờ chụp phong cảnh, nhưng Nhật Quang biết, chúng nó là đang chụp cái mông gợi cảm của người yêu anh.

Cứ như vậy hai người vừa đi vừa nghỉ, sau hai giờ thì cũng đến một tảng đá xanh lớn. Quang hỏi Trang: “Vợ có mệt không?”

“Em cũng không mệt lắm, chỗ này mát thật đấy.” Quỳnh Trang trả lời.

Nhật Quang: “Lúc nãy khả năng nóng một chút, giờ chắc là vợ hết nóng rồi chứ hả? nhiệt độ ở đây thấp hơn chân núi mấy độ, nếu buổi tối ở đây còn phải đắp chăn đấy.”

“Chồng ơi chồng.” Quỳnh Trang kéo tay Nhật Quang lại nói. “Hai người kia cứ đi theo mình suốt, em hơi sợ.”

Nhật Quang đảo mắt qua, chắc là không sao, hai cái tên này trông có vẻ cũng không phải hung dữ gì, chỉ là có chút háo sắc mà thôi.

“Chồng ơi, ở đây vắng vẻ quá, ngoài chúng mình ra không có ai nữa cả ấy.” Thấy Quỳnh Trang nói vậy, trong lòng Nhật Quang cũng có chút lo lắng. Nếu chúng nó có ác ý gì, thì cũng thực sự là khó đối phó.

“Không sao đâu vợ, ở đây có người trông rừng mà, chúng mình đi thôi.” Nhật Quang đương nhiên là cũng không thể nói ra lo lắng trong lòng, nên chỉ nghĩ cách an ủi nàng một chút. Thực ra thì ở đây có người trông rừng thật, nhưng không phải muốn là gặp được họ, họ chỉ thỉnh thoảng xuất hiện mà thôi.

Nhật Quang kéo Quỳnh Trang tiếp tục leo, cố ý tăng tốc một chút, vậy mà quả nhiên là hai tên kia cũng leo nhanh hơn. Sau mười phút, đường núi có một ngã rẽ, Nhật Quang kéo nàng nấp sau một tảng đá lớn.

“Suỵt.” Nhật Quang ra hiệu nàng im lặng.

“Mày có nhanh lên không nào, mất dấu chúng nó mẹ rồi đây này.”

“Bố biết rồi, đang cố đây, người ta đã béo cứ bắt leo nhanh đi thế đếch nào được.” Sau tảng đá truyền ra tiếng thở hồng học của tên béo.

Đoạn đường này bắt đầu chia nhánh nhiều, bọn nó cứ thế đi lên phía trước đuổi theo Quang và Trang, nhưng là cả hai giờ phải đi xuống núi rồi. Nghe thấy tiếng bọn nó đi xa, Nhật Quang với Quỳnh Trang bật cười thành tiếng: “Chồng em giỏi thật đấy, thế mà lại cắt đuôi được chúng nó mới tài.”

“Xời, anh là bản đồ sống mà lại, từ nhỏ anh lớn ở đây, làm gì có ai là anh không cắt đuôi được.” Anh đáp.

“Hừm, em đây liệu chồng cũng định cắt đuôi đúng không?” Nàng bĩu môi.

Nhật Quang nghe thế biết là mình nói sai rồi, đành phải nhanh chóng dỗ dành nàng: “Chỉ có một người có thể bỏ rơi anh được thôi, còn anh thì không bỏ được người ta đâu.”

“Đúng là cái đồ chồng thối, chỉ nịnh là giỏi.” Cả hai lại cười nói quay trở xuống.

“Chồng ơi, em muốn đi tè.” Nàng nũng nịu.

Nhật Quang: “Ui giời, leo núi ra mồ hôi như vậy mà vợ vẫn muốn đi tè.”

“Ghét, ở đây lạnh thế này, em có đổ giọt mồ hôi nào đâu.” Quỳnh Trang bĩu môi.

“Thế vợ đi đi.” Quang đáp.

“Nhưng mà chồng ơi, nhà vệ sinh ở đâu nhỉ?” Quỳnh Trang ngó quanh rồi hỏi.

Quang đáp: “Ở đây là nơi hoang vu, làm sao lại có nhà vệ sinh được. Vợ qua bên gốc cây bên kia không có người, lại tưới ít nước cho cây nữa kìa.”

Quỳnh Trang đi một vòng, có vẻ như là không muốn bị lộ liễu quá, nhưng không nhịn nổi nữa, đành phải tụt quần ngồi xuống vậy.

Nàng: “Chồng nhớ để ý người cho em đấy.”

Quang: “Vợ cứ yên tâm anh trông cho.”

Nàng: “Chồng đừng có mà nhìn em đấy nhớ? Hihi”

“Dạ vâng ạ.” Nhật Quang kéo dài chữ trêu nàng. Trong lòng thầm nghĩ, đã chịch Quỳnh Trang nhiều như thế rồi, chả nhẽ lại còn phải nhìn trộm đi tè hay sao. Trong lúc chờ đợi Nhật Quang đành bỏ bao thuốc ra làm mấy hơi cho đỡ vã. Thuốc vừa châm xong còn chưa được hơi nào thì đột nhiên Quang nghe được ở bên chỗ Quỳnh Trang có tiếng hô.

“Này làm gì đấy hả?” Tiếp theo là một tiếng hét “Aaa…” của Quỳnh Trang kêu lên sợ hãi. Nhật Quang thấy có chuyện liền chạy đến thì thấy Quỳnh Trang đang cúi đầu mặt đỏ bừng, cách đó không xa có một ông bác trung niên đứng đó, ở trên tay mang một cái băng đỏ, hẳn là người trông rừng.

“Có chuyện gì thế?” Nhật Quang vội hỏi.

Ông bác kia cất tiếng: “Này cái cô kia, cô làm gì ở đây thế? Chỗ này có phải chỗ đi vệ sinh của mấy người đâu.”

Quỳnh Trang cúi đầu không biết nói gì, lúc này chắc hẳn nàng đang xấu hổ chỉ hận là không có cái lỗ nào để chui vào. Nhật Quang chạy nhanh đến chỗ ông bác vội vàng giải thích.

“Bác ơi cháu xin lỗi, rất xin lỗi bác, thực sự là bạn cháy không nhịn nổi, ở đây lại không có nhà vệ sinh, nên mới đành vệ sinh tạm ở đây thôi bác, bác thông cảm cho chúng cháu.”

Ông bác: “Không được đâu, như vậy là đang tàn phá cảnh quan đấy, đây là nơi công cộng, chả nhẽ ở đường cái các người không nhịn được cũng tùy tiện mà vệ sinh à?”

Nghe mấy lời này quả thực là Nhật Quang đuối lý, anh đành đến gần cười cười hối lỗi: “Bác ạ, bác hút điếu thuốc, có gì bác thông cảm cho chúng cháu với.” Nói rồi Nhật Quang chìa một điếu thuốc ra đưa cho lão.

Ông bác: “Cái cậu này khá thật, đây là trong rừng cấm khỏi lửa, vậy mà cậu lại dám hút thuốc.”

Lúc này đang loạn đầu, Nhật Quang quên mất, công việc của người trông rừng chủ yếu lại là phòng cháy, đúng là mình bị ngơ mất rồi. Nhật Quang vội vàng ném điếu thuốc xuống chân rồi dập đi.

“Bác à bác, chúng cháu lần đầu đến không biết, bác tha cho chúng cháu lần này đi bác.” Nhật Quang giọng điệu năn nỉ.

“Không nói nhiều, cô cậu theo tôi đến gác bảo vệ nói chuyện.” Lão quả quyết.

Chuyện đến nước này cũng đành phải theo lời lão ấy vậy, trước mắt đến gác bảo vệ, Nhật Quang tìm người gọi điện xin xỏ, chắc là cũng không sao đâu. Nghĩ vậy anh cũng thoáng yên tâm, vì nơi này là gần nhà anh, nên người quen biết với đội trông rừng chắc không thiếu.

Nhật Quang cầm tay Quỳnh Trang đi theo bác kia. Vừa đi Nhật Quang vừa nhìn đánh giá lão một chút, vóc dáng không cao, tầm trên dưới 1m6, khoảng chừng hơn 50 tuổi, đầu hói, lại còn có râu quai nón, ăn mặc không được sạch sẽ, nếu không nói là khá bẩn, trông có vẻ không được tử tế cho lắm.

Lão này hẳn là vừa nãy cũng nhìn thấy mông bạn gái Nhật Quang rồi, anh lại nghĩ nếu như một cái lão trông hèn mọn thế này ôm ấp lấy bạn gái xinh đẹp của mình thì sao nhỉ? Hình ảnh vừa mới xuất hiện trong đầu, côn thịt của anh lại không kìm được mà dựng đứng lên.

Lúc này Quỳnh Trang cũng không nói một lời nào, chỉ cúi đầu đi theo, lúc này hẳn là nàng cũng rất bối rối không biết phải làm sao.​
 

vodam9x

Thánh bóc phốt
Thanh Lâu Hội
Rumtr9x nói:
Đang lên ý tưởng nha đồng chí.
mới lên mạng đọc đến phần thằng người rừng cởi quần con đĩ này ra là hết mẹ nó tắt nứng
 

Rumtr9x

Thánh bóc phốt
Thanh Lâu Hội
Chủ Thớt
Chương 7: Lão già gác rừng dê xồm​

Đi tầm mười phút thì đến một cái nhà gỗ nhỏ, chính là gác canh của những người trông rừng. Trong phòng có một cái giường gỗ, trên giường là đôi ba chiếc mền vẫn vứt tùm lum chưa chịu gập, còn có một cái bàn vuông, chắc là bàn ăn cơm, với cả vài chiếc ghế gỗ.

Lão ngồi ở trước bàn làm việc nói: “Vấn đề của cô cậu là rất nghiêm trọng, đi vệ sinh không đúng chỗ thì bị phạt tiền, còn hút thuốc trong rừng Nhật Quang phải báo cáo lên cấp trên giải quyết.”

Lúc lão nói chuyện Nhật Quang để ý mắt lão một mực không có rời khỏi bạn gái anh. Khả năng lão cũng đã lâu chưa thấy phụ nữ, mà lại xinh đẹp như bạn gái anh thì ai cũng sẽ nhìn thôi chứ huống chi lão.

Nhật Quang: “Cháu xin bác, bác phạt tiền cháu thôi bác, cháu cũng có quen một chú làm ở đây, mong bác tha cho cháu.”

Lão: “Quen ai cũng không được, đây là trách nhiệm của chúng Nhật Quang rồi.”

Con mẹ nó, trong lòng anh thầm mắng, nhưng vẫn phải ngọt nhạt: “Bác à bác, bác tha cho cháu một lần, chúng cháu trẻ người non dạ không hiểu chuyện.”

Còn Quỳnh Trang thì chỉ cúi đầu như sắp khóc.

“Có mang chứng minh thư không?” Lão hỏi.

Nghe lời này Nhật Quang nhanh chóng quay sang Quỳnh Trang hỏi, nàng lắc đầu.

Nhật Quang: “Bác à, bọn cháu đi leo núi nên không có mang đi.”

Lão: “Vậy cô cậu hôm nay không thể đi, vốn là định tha cho cô cậu, nhưng cũng phải có giấy tờ để Nhật Quang ghi vào sổ.”

Nhật Quang: “Bác ơi, giấy phép lái xe được không ạ?”

Lão già kia vừa nghe lập tức nói: “Được, cậu lấy ra đây cho Nhật Quang.”

Nhật Quang: “Bác đợi cháu một tí, cháu để ở dưới xe chỗ bãi gửi xe, giờ cháu chạy xuống cháu lấy.”

“Vậy không được, hai đứa đi rồi không trở về Nhật Quang biết làm thế nào?” Lão cuối cùng cũng không nhìn bạn gái Quang nữa mà ngẩng đầu lên nhìn anh nói: “Cậu chạy xuống một mình đem lên đây, còn cô này thì ở đây.”

Nhật Quang: “Dạ bác để chúng cháu nói chuyện một chút.”

“Nhanh lên, Nhật Quang sắp phải đi tuần rồi.” Lão gắt lên.

Nhật Quang vội kéo Quỳnh Trang sang một bên rồi nói: “Vợ, vợ ở đây chờ anh một chút, anh đi một một lát rồi anh về.”

“Nhưng mà em sợ.” Trang đáp.

“Đừng lo, bác ấy chắc chút nữa đi tuần, chắc để vợ ở đây khóa lại thôi, anh đi một tí rồi về.” Quang trấn an nàng.

“Vâng.” Trang gật đầu.

“Bác đợi cháu chút nhé, cháu đi lấy ngay đây ạ.” Quang ngó lão nói.

Vì sốt ruột nên Nhật Quang cố gắng chạy nhanh, được một đoạn thì có chút xóc bụng nên anh dừng lại nghỉ ngơi một chút. Trong lòng liền nghĩ, đã không làm thì thôi, đã trót rồi thì làm đến cùng, thôi cứ hút đi, lão già kia lúc này cũng không có ở đây.

Nhật Quang lấy ra bao thuốc, lúc rút bật lửa lại sờ thấy cái ví, bèn bỏ ra kiểm tra lại thì thấy chứng minh thư của mình đang ở đây, vậy mà lúc nãy lại hỏi Quỳnh Trang có không mà không nhớ là mình có mang theo. Thôi thì hút nốt điếu thuốc rồi trở lại vậy.

Hiện tại đầu óc cũng đã tỉnh táo, không còn rối loạn như lúc nãy, Nhật Quang cảm thấy có điều gì đó không đúng. Cái lão già kia lúc đầu nói nghiêm trọng như vậy, vậy mà một lúc sau lại có ý định tha cho cả hai, để Nhật Quang chạy đi lấy giấy tờ. Liệu hắn không phải là có ý đồ gì với bạn gái anh đấy chứ? Nghĩ ngợi một thoáng, một người đẹp với một lão già đáng khinh ở với nhau?? Nhật Quang quyết định chạy về nhìn xem thế nào.

Trở về đến trạm gác, Quang đi vòng qua bên cạnh nhà gỗ, ở đó có một tảng đá lớn ngay cạnh nhà. Nhật Quang leo lên, vậy mà phát hiện trên tường nhà gỗ có một cái lỗ thoáng, anh ngồi xổm nhìn vào trong, đối diện góc nhìn là chiếc giường.

Lúc này Quỳnh Trang đang ngồi cúi đầu trên ghế.

“Cô cậu đều là người trẻ tuổi, vậy mà ý thức lại kém, cô còn là một cô gái, lại đi cởi truồng ra đi đái, cô xem nếu như có lưu manh thì cô làm sao bây giờ?” Lão tỏ ra nghiêm nghị nói.

Quỳnh Trang cũng không nói gì, hẳn là bây giờ đang vô cùng xấu hổ. Lão già kia lại nói tiếp: “Còn cái câu kia lại càng nghiêm trọng hơn, còn hút thuốc trong rừng, tôi phải xem xét lại, khả năng phải báo lên trên thôi.”

Lão nói như đang dọa Quỳnh Trang.

“Bác à, chúng cháu xin lỗi, cháu xin bác tha cho chúng cháu, chúng cháu không dám nữa đâu ạ.” Quỳnh Trang bị dọa cho đến rưng rưng nước mắt.

“Khó lắm, tôi ở đây trông đã nửa đời người rồi, vợ cũng còn chưa có vợ, tôi cũng không thể vì cô cậu mất đi công việc được.”

Bảo sao lão lại cứ nhìn bạn gái Nhật Quang như vậy, hóa ra vẫn là một lão già chưa vợ. Nhật Quang lấy smartphone ra quyết định quay lại hành động uy hiếp của lão để làm chứng cứ. Trong phòng không có động tĩnh gì, hai người đều đang ngồi xuống không nói lời nào, vậy mà lão già kia lấy thuốc ra bỏ lên mồm rồi châm. Mẹ nó, vậy mà dám dọa Nhật Quang.

“Đợi câu kia về, Nhật Quang sẽ gọi cho bên kiểm lâm đưa người xuống vậy.”

Lão vừa nói xong, Quỳnh Trang nhảy dựng lên, rồi đột Quỳnh Trangên quỳ bịch xuống một cái.

“Bác à bác, cháu xin bác, bác đừng báo cảnh sát, bác phạt tiền hay làm cái gì cũng được, cháu xin bác.”

“Cháu gái cứ ngồi dậy, ngồi dậy đi rồi từ từ nói.” Nói xong lão đỡ Quỳnh Trang ngồi lên ghế, đôi tay xốc dưới nách vẫn không quên đụng đến cặp vú của nàng, rồi đi ra ngoài cửa ném đi điếu thuốc, rồi từ từ đóng cửa lại. Nhưng nàng lại không có để ý.

Lão định làm gì thì Nhật Quang không biết nhưng hẳn là đã nổi lên dục vọng, khả năng là định sàm sỡ nàng mềng? Nghĩ vậy Nhật Quang lại cảm thấy kích thích, thằng em cứ thế cương ở trong quần. Lúc này Nhật Quang lại đột Quỳnh Trangên phát hiện phía sau nhà xuất hiện hai người. Mẹ cha, lại là hai cái thằng kia đến phá hỏng chuyện tốt của mình. Nhật Quang chỉ thấy chúng nó nhẹ nhàng đi tới gần trạm, rồi ngồi xổm xuống nhìn qua khe hở.

Bọn này nhất định là lúc nãy không thấy chúng Nhật Quang liền quay về tìm, sau đó cũng thấy toàn bộ chuyện của chúng Nhật Quang nên lén đi theo. Cũng may là chỗ Nhật Quang ngồi cũng khuất nên bọn nó không nhìn thấy Nhật Quang.

“Bác ơi bác, bác bảo cháu làm cái gì cũng được, xin bác tha cho chúng cháu lần này.” Quỳnh Trang lại năn nỉ thêm lần nữa.

“Cháu nói thật phải không?”

“Vâng, thế bác muốn cháu làm gì ạ?”

“Bác, cháu cho bác nhìn một chút được không?” Giọng lão trở nên đê tiện.

“Bác muốn nhìn cháu sao ạ? Bác vẫn luôn nhìn cháu đấy thôi ạ.” Quỳnh Trang khó hiểu nói.

“Bác cả đời này cũng chưa từng chạm qua phụ nữ bao giờ, cháu gái cho bác nhìn thân thể cháu một chút, rồi bác coi như chưa có chuyện gì xảy ra cả.”

“Dạ…” Quỳnh Trang giờ đã hiếu ý tứ của lão, mặt liện lên đỏ ửng.

“Không nên đâu ạ, bạn trai cháu một chút là trở về rồi, bác muốn làm cái gì?” Nói xong nàng lui về phía góc tường.

“Cháu gái đừng sợ, bác không bắt buộc cháy, chỉ là cháu nói làm gì cũng được, nên bác mới nói như vậy chứ không miễn cưỡng, cháu cứ ngồi xuống đã.” Lão nhẹ nhàng an ủi Quỳnh Trang, rồi lại nói tiếp: “Lát nữa bạn trai cháu trở về, bác đành phải gọi điện cho đội chỉ huy xuống giải quyết vậy.” Lão già này thật là đê tiện, hắn đoán chắc lời này sẽ làm Quỳnh Trang phải sợ hãi.

“Đừng mà bác, cháu xin bác.” Quỳnh Trang nức nở nói.

Lão già kia cũng không nói gì, lại bỏ một điếu thuốc ra hút. Nàng cúi đầu mãi mới lí nhí nói ra được một câu: “Bác, bác muốn nhìn thế nào ạ?”

Lão già thực hiện được quỷ kế, âm hiểm nhếch mép cười một cái: “Cháu gái đừng sợ, bác chỉ muốn nhìn cơ thể cháu một chút thôi, để lão già này có chết cũng được xem là nhìn qua thân thể phụ nữ.”

“Nhưng mà bạn trai cháu nhỡ về đến đây thì sao?” Quỳnh Trang sắc mặc khó coi nói.

“Nó á, lúc này chắc là còn chưa tới chân núi, chuyến đi này khả năng phải hơn một tiếng đấy, cháu yên tâm.” Lão già này đúng là có tính toán, cứ như thế ép Nhật Quang cho mượn bạn gái cho lão nhìn, được cái là chuyện nãy cũng khiến Nhật Quang thỏa mãn cái tâm lý biến thái của mình.

“Nhanh lên nào, bác sắp phải đi tuần rồi, nhân tiện qua báo cáo với lãnh đạo một cái.” Lão già kia tiếp tục gây áp lực, định đứng lên hướng về phía cửa đi tới.

“Vâng, được rồi, chỉ là bác đáp ứng cháu chỉ nhìn thôi, nhìn xong thì tha cho chúng cháu.” Trang đáp.

“Phải vậy chứ, thế cháu vén áo lên cho bác nhìn chút nào.” Lão cũng không có đáp ứng mà bắt đầu ra giọng chỉ huy. Quỳnh Trang đứng lên rồi chậm chậm vén áo ngoài lên.

“Vú cũng to thật đấy, cởi ra, cởi cả áo ngực ra cho bác xem.” Lão bắt đầu kích động, chắc từ bé đến giờ hắn cũng chưa từng được thấy người nào đẹp như thế này. Còn Quỳnh Trang cũng chỉ đành nghe lời, cởi hẳn ngoài rồi cởi áo con ra, rồi lấy hai tay che hai bầu vú lại.

“Ồ…” Lão bắt đầu thở nhanh hơn. “Bỏ hẳn hai tay ra nào, để bác nhìn.”

Quỳnh Trang cũng chậm chạp buông hai tay xuống, cúi đầu xấu hổ. Một cặp vú to tròn trắng nõn đang sờ sờ trước mặt lão già hèn mọn kia. Lão bước về phía trước hai bước, một bàn tay cầm lấy đũng quần đang độn lên của lão.

“Cháu gái, để bác giúp cháu cởi quần được không?” Nói xong lão cũng không đợi Quỳnh Trang đồng ý mà đi tới rồi ngồi xổm xuống, hai tay nhẹ chạm vào đầu gối nàng. Lúc này nàng đưa cánh tay lên che ngực, ánh mắt hoảng sợ mà nhìn lão. Lão thuận tay men theo lên trên đùi Quỳnh Trang rồi vuốt ve, khi chạm tới mông nàng, đột nhiên hắn bóp một cái. Quỳnh Trang “Aaa…” một tiếng sợ hãi, thân thể run rẩy.

“Cặp mông cũng to lắm, lại thật mẩy nữa.” Lão già kia giờ đã vượt qua lời nói của hắn là chỉ nhìn. Rồi sau đó lão bắt đầu cởi cúc quần bò, khóa quần cũng bị kéo ra, hai tay lão kéo tụt chiếc quần đến tận cổ chân. Quỳnh Trang lúc này cũng sợ hãi thét đến chói tai.

Lão hỏi: “Sao quần gì mà lại nhỏ như vậy nhỉ?”​
 

Rumtr9x

Thánh bóc phốt
Thanh Lâu Hội
Chủ Thớt
Lamvothich nói:
Ủa hết rồi à
Đang có vấn đề, muốn sửa chương truyện mà không biết thế nào, không tìm thấy nút sửa
 
Top