Thành là thanh niên nghèo, kiếm sống bằng công việc lao động chân tay. Anh đem lòng yêu cô gái mại dâm tên Thúy. Những lúc rãnh rỗi anh thường kiếm Thúy để chịch. Vì nghèo quá nên anh muốn kiếm nhiều tiền hơn nữa, anh liều lĩnh đi buôn ma túy. Không may bị công an bắt, số lượng ma túy cũng ít, nên anh bị ở tù 17 năm. Thúy đang mang thai đứa con của Thành. Lúc cô sinh đứa bé ra, cô giao nó cho người bà con nuôi. Cô kể cho Thành nghe điều này rồi từ đó cô bỏ đi thật xa, không ai biết cô đã đi đâu.
17 năm sau, ông Thành được ra tù và làm công việc quét đường. Ông đẩy chiếc xe rác đi nhiều nơi để quét đường. Một hôm nọ, ông ra công viên thấy một cô bé đang ngồi vẽ tranh. Ông Thành ngồi chung ghế đá với cô bé và hướng dẫn cho cô cách vẽ tranh, vì ông cũng có năng khiếu vẽ tranh.
Tuần sau, ông Thành lại ra công viên, lại gặp cô bé xinh xắn ấy. Cô bé nói rằng mình có đam mê vẽ tranh, mỗi khi muốn vẽ cô lại ra công viên này. Cô bé tên là Văn. Lần này ông Thành và cô bé nói chuyện thân mật hơn cả lần trước.
Ông Thành ngạc nhiên khi thấy Văn đang đeo cọng dây chuyền trên cổ, đó là cọng dây chuyền ngày xưa ông tặng bà Thúy. Ông lén lấy một cọng tóc của Văn đem đi xét nghiệm ADN. Ông vô cùng bất ngờ vì biết Văn chính là con gái mình. Cơn xúc động trào dâng trong ông. Từ đó về sau ông Thành thường hay quan sát cuộc sống của Văn, ông âm thầm theo dõi để giúp đỡ cô bé. Thời gian này ông không muốn tiết lộ mình là ba ruột của cô bé.
Văn đang có bạn trai. Đứa con trai đó tên Nhân, học chung trường với cô bé, được mọi người xem như hot boy đào hoa. Thời gian đầu Nhân và Văn vui vẻ bên nhau, nhưng sau đó Nhân cảm thấy chán Văn, hắt hủi cô bé để tìm bạn gái khác. Ông Thành thấy Văn buồn bã khóc lóc, ông cũng đau lòng lắm.
Đêm đó ông Thành núp trong con hẻm tối, chờ Nhân về tới là ông trùm bao bố đánh dữ dội. Ông giáng những đòn mạnh tay vào Nhân, vì cậu dám làm con gái ông đau khổ. Hôm sau đi học, mọi người không hiểu tại sao Nhân có nhiều vết bầm như vậy.
Ông Thành gặp một giấc mơ kỳ lạ, ông thấy ông đang chịch với Văn – đứa con gái ruột của ông. Ông nằm bên dưới, trong khi Văn đang cưỡi trên người ông. Hai cha con trong tình trạng lõa thể. Văn nhún nhún như cưỡi ngựa, ông Thành cũng nhấp cu lên phụ họa, tay ông bóp chặt lấy bầu vú săn chắc của đứa con gái tuổi teen. Ông siết chặt cô bé lại và bắt đầu phóng tinh. Ông giật mình tỉnh giấc trong đêm, thở hổn hển, mồ hôi đầm đìa…
Ông Thành lại theo dõi cuộc sống của Văn, phát hiện ra ở trong trường cô bé thường bị hai nữ sinh khác là Mỹ và Hà bắt nạt. Vào một buổi tối, ông chờ Mỹ và Hà đi chơi khuya về, ông sử dụng thuốc mê bắt cóc cả hai cô bé mà không hề bị ai phát hiện. Ông Thành đưa hai cô bé đến một nơi xa lạ. Ông bịt mặt mình lại rồi đánh hai cô bé, nếu dám chống cự ông sẽ đánh mạnh tay hơn.
Ông Thành trói Mỹ và Hà lại, hai tay ông chọt vào lồn của hai cô bé. Hai cô bé rú lên xin ông tha, nhưng ông đâu có tha dễ dàng như vậy. Ông chọt tay đến khi lồn hai cô bé xịt ra nước nhờn. Sau đó ông bắt từng đứa phải chổng mông lên cho ông chơi doggy. Cả hai đứa con gái bị phá trinh, khóc lóc rên rỉ. Chịch đến lúc thỏa mãn thật sự ông mới chịu thả Mỹ và Hà về nhà.
Nhiều ngày trôi qua mà Mỹ và Hà không đến lớp. Điều này làm Văn và cả lớp ngạc nhiên. Đến khi Mỹ và Hà đi học lại, hai cô bé tỏ ra sợ hãi và không dám đụng đến Văn nữa…
Ông Thành vẫn luôn ở bên cạnh quan tâm cho Văn. Một hôm ông bảo cô bé ghé thăm nhà trọ của ông. Trên đường đi Văn có nói rằng:
– Ước gì bây giờ con có thể gặp lại ba hoặc mẹ của con.
Ông Thành nói thầm trong bụng:
– Ba đây, con gái yêu.
Không biết đến khi nào ông Thành mới chịu tiết lộ mình là ba ruột của Văn…
17 năm sau, ông Thành được ra tù và làm công việc quét đường. Ông đẩy chiếc xe rác đi nhiều nơi để quét đường. Một hôm nọ, ông ra công viên thấy một cô bé đang ngồi vẽ tranh. Ông Thành ngồi chung ghế đá với cô bé và hướng dẫn cho cô cách vẽ tranh, vì ông cũng có năng khiếu vẽ tranh.
Tuần sau, ông Thành lại ra công viên, lại gặp cô bé xinh xắn ấy. Cô bé nói rằng mình có đam mê vẽ tranh, mỗi khi muốn vẽ cô lại ra công viên này. Cô bé tên là Văn. Lần này ông Thành và cô bé nói chuyện thân mật hơn cả lần trước.
Ông Thành ngạc nhiên khi thấy Văn đang đeo cọng dây chuyền trên cổ, đó là cọng dây chuyền ngày xưa ông tặng bà Thúy. Ông lén lấy một cọng tóc của Văn đem đi xét nghiệm ADN. Ông vô cùng bất ngờ vì biết Văn chính là con gái mình. Cơn xúc động trào dâng trong ông. Từ đó về sau ông Thành thường hay quan sát cuộc sống của Văn, ông âm thầm theo dõi để giúp đỡ cô bé. Thời gian này ông không muốn tiết lộ mình là ba ruột của cô bé.
Văn đang có bạn trai. Đứa con trai đó tên Nhân, học chung trường với cô bé, được mọi người xem như hot boy đào hoa. Thời gian đầu Nhân và Văn vui vẻ bên nhau, nhưng sau đó Nhân cảm thấy chán Văn, hắt hủi cô bé để tìm bạn gái khác. Ông Thành thấy Văn buồn bã khóc lóc, ông cũng đau lòng lắm.
Đêm đó ông Thành núp trong con hẻm tối, chờ Nhân về tới là ông trùm bao bố đánh dữ dội. Ông giáng những đòn mạnh tay vào Nhân, vì cậu dám làm con gái ông đau khổ. Hôm sau đi học, mọi người không hiểu tại sao Nhân có nhiều vết bầm như vậy.
Ông Thành gặp một giấc mơ kỳ lạ, ông thấy ông đang chịch với Văn – đứa con gái ruột của ông. Ông nằm bên dưới, trong khi Văn đang cưỡi trên người ông. Hai cha con trong tình trạng lõa thể. Văn nhún nhún như cưỡi ngựa, ông Thành cũng nhấp cu lên phụ họa, tay ông bóp chặt lấy bầu vú săn chắc của đứa con gái tuổi teen. Ông siết chặt cô bé lại và bắt đầu phóng tinh. Ông giật mình tỉnh giấc trong đêm, thở hổn hển, mồ hôi đầm đìa…
Ông Thành lại theo dõi cuộc sống của Văn, phát hiện ra ở trong trường cô bé thường bị hai nữ sinh khác là Mỹ và Hà bắt nạt. Vào một buổi tối, ông chờ Mỹ và Hà đi chơi khuya về, ông sử dụng thuốc mê bắt cóc cả hai cô bé mà không hề bị ai phát hiện. Ông Thành đưa hai cô bé đến một nơi xa lạ. Ông bịt mặt mình lại rồi đánh hai cô bé, nếu dám chống cự ông sẽ đánh mạnh tay hơn.
Ông Thành trói Mỹ và Hà lại, hai tay ông chọt vào lồn của hai cô bé. Hai cô bé rú lên xin ông tha, nhưng ông đâu có tha dễ dàng như vậy. Ông chọt tay đến khi lồn hai cô bé xịt ra nước nhờn. Sau đó ông bắt từng đứa phải chổng mông lên cho ông chơi doggy. Cả hai đứa con gái bị phá trinh, khóc lóc rên rỉ. Chịch đến lúc thỏa mãn thật sự ông mới chịu thả Mỹ và Hà về nhà.
Nhiều ngày trôi qua mà Mỹ và Hà không đến lớp. Điều này làm Văn và cả lớp ngạc nhiên. Đến khi Mỹ và Hà đi học lại, hai cô bé tỏ ra sợ hãi và không dám đụng đến Văn nữa…
Ông Thành vẫn luôn ở bên cạnh quan tâm cho Văn. Một hôm ông bảo cô bé ghé thăm nhà trọ của ông. Trên đường đi Văn có nói rằng:
– Ước gì bây giờ con có thể gặp lại ba hoặc mẹ của con.
Ông Thành nói thầm trong bụng:
– Ba đây, con gái yêu.
Không biết đến khi nào ông Thành mới chịu tiết lộ mình là ba ruột của Văn…
— Hết —